6/6/15

Viết cho yêu thương không tồn tại

Người dưng mãi chỉ là người dưng!

Dẫu đã tha thứ những gì anh lừa dối với em, những lời anh làm em đau lòng, những gì anh lợi dụng em, nhưng em phải nhìn thẳng vào sự thật! Rằng anh có yêu thương gì em đâu, và rằng anh có đáng để cho em yêu thương vô bờ bến như vậy không? Anh có là người cứu mạng em không? Có là người đón em, lúc em say xe, ói tới mật xanh, xuống xe bus mà ngồi bệt xuống bên đường, người này ngó qua người kia ngó lại,phải gọi con bạn thân ra đón, nó là mà ngã người vào thân hình nhỏ nhắn của nó, thấy mà thương, nt cho anh thì anh chỉ một câu vậy thì may quá, anh đi ngủ đây...


Hay anh chỉ xem em như con rối, cần thì đến không cần thì đi, lừa dối mãi!...

Thật em không tin được sao anh có thể nào đối xử với một người luôn đối tốt với anh, luôn yêu thương anh! Anh không thấy xót sao? Phật dạy: NHÂN CHI SƠ, TÍNH BỔN THIỆN ! Mà sao lại như vậy?

Dừng lại thôi, tốt nhất là như vậy, là tốt cho em, và cả anh nữa, để anh không phải mắc công suy nghĩ ra những chiêu trò lừa dối, mệt óc, để em không phải khóc thầm, cuộc đời em đã đủ sự đau lòng rồi, cô độc thì em chịu thôi,... vậy nên cuối xin anh đừng quay lại làm phiền, bởi em đã chặn các lối liên lạc lại rồi,... 

Anh đã từ chối em , không kết bạn facebook, cũng giấu hết thông tin về anh, vậy thôi, anh bình an nhé, em sẽ không dõi theo anh nữa,,.... cuộc đời sau này, hy vọng ta đừng gặp lại nhau!
Viết những dòng này gửi tới nơi bờ cát sóng biển rì rào, nơi mà khi viết lên nó, những con sóng sẽ xóa mờ và hòa tan nó vào lòng nước biển mênh mông, nơi mà chỉ có tiếng sóng biển và gió biển, Hương biển.... Viết cho yêu thương không tồn tại, mà chỉ âm ỷ trong lòng người con gái có nét nhìn xa xăm, nhàn về nơi không có cái gì tồn tại đó....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét